Sau khi thưởng thức tiết mục xiếc thú vô cùng đặc sắc, một thanh niên đi vòng ra sau rạp để ngắm tận mắt những con thú dễ thương. Bất ngờ, anh nhìn thấy con voi to khỏe bị buộc chặt vào một cọc gỗ nhỏ. Rõ ràng là con voi đủ khỏe để nhổ bật cái cọc và trốn thoát bất cứ lúc nào một cách dễ dàng.
Anh bèn hỏi người dạy thú: “Sao ông buộc con voi to khỏe với một chiếc cọc nhỏ thế kia, không sợ nó lồng lên và chạy mất sao?”
“Nó sẽ không chạy đâu”. Người dạy thú đáp.
“Ông có chắc không, sao lại có thể như thế được”. Người thanh niên tiếp tục thắc mắc.
Lúc này thì người dạy thú mới giải thích: “À, khi mà con voi này còn nhỏ và bé hơn bây giờ, chúng tôi đã sử dụng cùng một loại kích cỡ dây thừng giống như bây giờ để trói chúng. Ở độ tuổi đố, các sợi dây vẫn đủ sức để giữ chúng.
Khi mà voi lớn lên, chúng tin rằng chúng không có đủ khả năng phá được dây. Con voi này luôn tin rằng sợi dây có thể giữ chúng lại và không bao giờ thử trốn thoát".
Những con vật to lớn như vậy đều có khả năng làm được, nhưng chúng đã không bao giờ tin và mãi mắc kẹt ở lại nơi này.
Giống như con voi trong câu chuyện, con người chúng ta luôn không tin vào chính bản thân mình với lý do đơn giản là chúng ta đã thất bại trước đó. Thất bại là một phần của việc học, một phần trong con đường dẫn đến thành công.
Hãy nhớ: "Chúng ta trở thành cái gì chúng ta nghĩ"
Vì vậy, hãy vứt bỏ những niềm tin hạn hẹp đi và trở thành người mà bạn muốn trở thành, sống cuộc sống mà bạn muốn sống - cuộc sống bạn cảm thấy mình xứng đáng để sống!
#st
Nguyễn Văn Đôn ™
0 Nhận xét